“Book Descriptions: Tôi, một gã trai không thuộc kiểu người lãng mạn, không mê tín nhưng lại luôn tin vào một câu chuyện như thế này: “Kiếp trước, sau khi chết đi rồi, thân xác tôi bị đem vứt ngoài đường phố. Người qua người lại tấp nập trên đường, có người kiêng kị, khi bước qua xác tôi đã lấy tay che mặt, nhắm mắt vờ như không nhìn thấy; có người lại đứng từ rất xa, khẽ liếc mắt về phía tôi, khẽ lắc đầu than thở ra chiều đồng cảm; có người không cầm lòng được, lấy một manh áo đắp lên thân xác tôi. Em đã bước tới, đưa tôi đi an táng.”
Tôi, một người đàn ông bình thường, không có gì nổi trội nhưng lại khá bạo gan. Bạn thân tôi thì lại nói rằng da mặt tôi rất dày. Sau bốn năm ở đại học, tôi không ra trường đi làm ngay mà tiếp tục học nghiên cứu sinh trong ánh mắt ngưỡng mộ của bạn bè, tiếp tục được hưởng cuộc sống an nhàn, vô lo vô nghĩ của đời học sinh, tiếp tục đắm mình trong những mối tình cuồng nhiệt của tuổi trẻ … Tôi luôn phải giằng xé, đấu tranh giữa hai người con gái. Uyển Nghi là nước, Mạt Mạt là rượu. Nước không mùi không vị nhưng người ta không thể sống thiếu nước. Rượu vô cùng hấp dẫn nhưng uống nhiều lại khiến con người ta khổ sở, đau đớn. Uyển Nghi là một viên ngọc sáng, Mạt Mạt lại là một viên đá cuội. Ngọc đẹp dù sáng đến mấy nhưng nếu phát hiện ra có một chút tì vết, nó sẽ bị rớt giá thê thảm. Còn đá cuội, nếu lộ diện, nó lại trở nên hấp dẫn vô cùng dù bằng chỉ một chút ánh sáng le lói và vẻ độc nhất vô nhị của mình. Rôi tôi sẽ phải làm gì đế thoát ra khỏi cuộc tình đang chồng chéo và đầy trái ngang này?” DRIVE